- Back to Home »
- tin-tuc , xet-nghiem-huyet-thong »
- Những bí mật phía sau chuyện xét nghiệm quan hệ huyết thống
Posted by : Unknown
23 thg 9, 2014
Với số lượng hơn 2.000 yêu cầu xét nghiệm quan hệ huyết thống giữa cha và con trong 1 năm, thì khoảng 30% trong số đó cho kết quả các ông chồng đang “nuôi con hộ thiên hạ”…
Có ông, sau khi xét nghiệm quan hệ huyết thống cả hai đứa cháu nội đều không phải là máu mủ nhà mình, đã họp họ hàng và “khuyến cáo”: “Từ bây giờ bất kỳ đứa trẻ nào trong họ được đẻ ra đều phải xét nghiệm quan hệ huyết thống rồi hãy khai sinh cho chắc”. Trong hàng nghìn câu chuyện bi – hài đằng sau những kết quả giám định ADN luôn ẩn chứa bất ngờ, có những câu chuyện khiến chính người trong cuộc và các giám định viên cũng không ngờ tới…

Khi cậu con trai đầu lòng không may bị câm điếc lập gia đình, khỏi nói vợ chồng ông M. đã mừng như thế nào. Chị T. – con dâu ông bà tuy được sinh ra ở quê, nhưng hiền lành, nhẹ nhàng nên ông bà càng yên tâm. Sau 2 năm cưới nhau, vợ chồng anh con cả sinh cho ông bà đứa cháu đích tôn khỏe mạnh và càng lớn càng giống bố như đúc.
Nhưng lạ là mỗi lần bé Q. đến chơi nhà ông bà nội, bất kỳ ai xoa đầu, cậu bé đều đẩy tay ra. Ban đầu, mọi người nghĩ cậu bé 3 tuổi này ghét người khác xoa đầu nên xử sự vậy và cũng không ai để ý.
Nhưng sự việc lặp đi lặp lại nhiều lần, đến dịp Tết 2011, ông bà nội vẫn không chạm được lên đầu cậu bé thì mọi người bắt đầu nghi ngờ, rồi kéo Q. ra hỏi. Cậu bé hồn nhiên đáp: “Mẹ cháu dặn không cho ai xoa đầu, nhất là không được cho ai nhổ tóc”.
Vì sao không được nhổ tóc? Là một người từng trải và hiểu biết, ông M. chợt giật mình khi nghĩ đến tóc chính là một trong những mẫu tế bào thường được dùng để xét nghiệm gen di truyền. Tại sao con dâu ông cấm cháu không cho ai nhổ tóc, liệu có điều gì khuất tất không? Càng nghĩ, ông M. càng dấy lên nghi ngờ “hay là con mình không bình thường nên vợ nó qua mặt?”. Tuy anh H. câm điếc, nhưng rất thương vợ, thương con và cũng kiếm ra tiền. Về kinh tế, gần như ông bà M. lo hết, chị T chỉ lo việc nội trợ và chăm sóc chồng con. Với một cô gái nghèo khổ và nhan sắc “dưới mức trung bình” như chị T thì việc có một cuộc sống đủ đầy như gia đình ông M quả là nằm mơ… Nhưng nghĩ lại, ông M. thấy cô con dâu khá thật thà, chẳng có biểu hiện gì của việc “ngoài chồng” cả, hơn nữa, nhìn bé Q., ai cũng tấm tắc khen cháu giống ông, con giống bố. Chính ông cũng thấy bé Q. giống mình, song nỗi hoài nghi “không cho ai nhổ tóc” khiến ông quyết tìm ra sự thật, vừa giải tỏa nghi ngờ, vừa tránh “đổ tiếng ác” cho con dâu.
Ông M. tìm đến Trung tâm xét nghiệm ADN và công nghệ di truyền, đề nghị xét nghiệm huyết thống cha con giữa con trai và cháu nội. Trước đó, phải mất khá nhiều thời gian và dùng “mẹo”, ông mới nhổ được vài sợi tóc trên đầu cậu bé. Việc này, ông bí mật với mọi người, ngay cả con trai.
Đúng hẹn, ông M. hồi hộp đến nhận kết quả và sững người trước điều không mong đợi nhất, dòng chữ trong tờ kết quả khẳng định đứa trẻ ông vẫn tin là cháu đích tôn không phải là con của anh H. Hỏi đi, hỏi lại, vẫn được giám định viên khẳng định kết quả chính xác, không thể nhầm lẫn. Ông M. giận con dâu lắm. Nhưng ông chưa vội nói với mọi người, mà gọi anh A – người con trai thứ hai đang công tác ở TP HCM về bàn cách giải quyết chuyện “tày trời” này. Bù lại cho vợ chồng ông là anh con trai thứ hai khá giỏi giang, thành đạt, nên chuyện to nhỏ trong nhà, ông đều bàn với anh. Cầm trên tay tờ kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống của đứa cháu, anh A tỏ ra khá bình tĩnh, gạt ngay đi, cho rằng có sự nhầm lẫn nào đó, bé Q. trông giống bố, giống ông như thế, nghi ngờ oan cho cháu sẽ tội nghiệp. Anh cũng gợi ý ông M. nên làm lại xét nghiệm một lần nữa, nhưng nên lấy mẫu xét nghiệm của ông M. và bé Q., nếu đúng Q. là con của anh cả thì phải cùng huyết thống với ông. Như vậy, kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống lần đầu là không đáng tin.
Nghĩ cũng phải, biết đâu đúng là nhầm lẫn, ông M. làm theo lời con trai. Trớ trêu thay, kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống lần này lại nêu rõ giữa ông và bé Q. có cùng huyết thống. Vậy ai là… bố đứa trẻ? Trong nhà, chỉ có ông và hai con trai, không lẽ nào… Ông M. quay trở lại Trung tâm xét nghiệm ADN với vẻ bực tức, căn vặn tại sao hai kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống lại trái khoáy “là cháu, nhưng không phải là con”. Ông M. cũng “dọa” kiện Trung tâm xét nghiệm ADN ra tòa, vì đã giám định sai, kết quả này chẳng khác gì “đổ vấy” cho cha con ông. Chuyện này mà lan ra ngoài thì gia đình ông làm sao dám ngẩng mặt nhìn ai nữa. Nhưng bà Nguyễn Thúy Nga – Giám đốc Trung tâm xét nghiệm AND vẫn cam kết với ông M. cả hai kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống đều chính xác tuyệt đối, và nói thẳng: “Ông nên về hỏi những người đàn ông trong gia đình mình, chắc chắn sẽ có câu trả lời, rồi hãy quay trở lại Trung tâm”.
Như vậy, không phải là H., thì phải có người đàn ông trong gia đình ngủ với con dâu, thì bé Q. mới là máu mủ của ông được. Chẳng nhẽ lại là thằng A? Ông giận tím mặt khi nghĩ đến việc thằng em khỏe mạnh, đã có vợ đẹp, con ngoan, mà còn không biết thương anh, làm chuyện đồi bại với cả chị dâu. Ông cũng hận cô con dâu bề ngoài hiền lành, ngoan ngoãn mà dám làm chuyện tày trời. Nếu không có chuyện cấm nhổ tóc thì làm sao gia đình ông biết sự thật này?
Lần lại thời gian trước khi cô con dâu mang bầu, ông M. thấy nghi ngờ của mình có lý. Mấy tháng liên tục, vợ chồng anh H. cứ bay ra, bay vào chỗ chú em, chắc là họ đã “ăn vụng” trong lúc này đây… Ông M. lập tức gọi anh A. về, đưa hai kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống và yêu cầu anh phải làm xét nghiệm quan hệ huyết thống với cháu Q., để “hết đường chối tội”, và cũng tránh “liên lụy” đến ông. Lúc này, không còn cách nào khác, anh A. đành nói thật.
Sau hơn 1 năm cưới nhau, thấy anh chị chưa sinh cháu, anh A. đã gợi ý đưa hai vợ chồng anh trai vào TP HCM khám bệnh. Khám đi khám lại nhiều lần đều cho kết quả đáng buồn là người anh không có khả năng có con. Nhưng không muốn anh trai buồn thêm, anh A. bàn với chị dâu giấu kín chuyện này. Anh A. liên hệ rồi bí mật đưa chị dâu đi làm thụ tinh nhân tạo, với hồ sơ xin tinh trùng “vô danh” trong ngân hàng tinh trùng lưu trữ trong bệnh viện. Nhưng nghĩ lại, nếu xin tinh trùng thì đứa trẻ không phải là máu mủ của gia đình mình, nên anh A đã bí mật với chị dâu, nhờ bác sĩ trực tiếp làm thụ tinh nhân tạo lấy tinh trùng của anh và trứng của chị dâu để thụ thai. May mắn, cái thai là bé trai. Chuyện này, anh nghĩ chỉ mình biết, trời đất biết, không ngờ…
Khi đứa trẻ được sinh ra, thấy giống chồng, giống bố chồng, đôi lần chị T cũng thấy lạ, nhưng lại nghĩ chắc do mình yêu chồng, nghĩ nhiều đến anh ấy nên con mới giống cha đến vậy. Mọi chuyện cứ thế trôi đi đến khi ông M. tìm ra sự thật… Bây giờ, dù bé Q. chỉ là cháu, không phải là con đẻ của anh H, nhưng mối nghi ngờ của ông M. đã được giải tỏa và ông vô cùng hạnh phúc vì đứa trẻ đúng là máu mủ của mình.